Thứ Năm, 21 tháng 4, 2016

VÔ TRỤ~<><bất nhị trong Phật giáo có hai ý nghĩa cơ bản : bất nhị không phải là hai, cũng không phải là một, mà là không có số lượng. Bất nhị cũng có nghĩa là tuyệt đối, tức không có sự đối đãi giữa chủ thể và đối tượng. Thiền sư kiến tánh, ngộ đạo là cách nói của thế gian. Thật ra không có thiền sư cầu đạo, cũng không có cái tánh hay cái đạo để thấy, để ngộ. Mà chỉ có trở về với Tâm bất nhị vô thuỷ vô chung, không còn thấy có mình hay có tâm gì nữa cả.

NGƯỜI ĐẸP.
Người đẹp ơi có thấy ta không.
Trời tháng ba sao nhìn em xinh quá
Đôi mắt xanh ửng hồng bầu má.
Môi em thơm như hoa gạo đầu mùa.
Người đẹp ơi xoan tím đã nở chưa.
Mà hoàng hôn sao bồn chồn đến lạ.
Tiếng con ve râm ran gọi hạ.
Tà áo bay mát cả lối ta về.
Người đẹp ơi em ở phố hay quê.
Mà da trắng bồng bềnh như dải lụa.
Nửa ngọt ngào nét đoan trang thành phố
Nửa mặn mà chân chất cái nhà quê.
Người đẹp ơi sao yêu lọn tóc thề.
Cứ đê mê vương giọt chiều lơi lả.
Ta uống em như mưa trên phiến lá.
Lá vô tình lá càng nõn là xanh..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét